Có đôi lúc giật mình đứng lại.... ngẩng mặt lên nhìn những cơn mưa..... và bất chợt thấm thía nỗi cô đơn đến lạ lùng..... Mưa đẹp lắm...muôn đời chẳng bao giờ thay đổi....Nhưng cũng gợi những kỉ niệm
tớ không phủ nhận.... tớ yêu những cơn mưa.... Nhưng tớ cũng không dám chắc... tớ yêu mưa đến mức nào....
cảm giác.... ừ.... chỉ là cảm giác thôi đấy nhé... mưa đến... và đi... để lại 1 vết thương trong trái tim của tớ... là lỗ hồng của thời gian tuổi thơ đã qua đi mà không thể nào lấy lại..... cố gắng níu kéo... cố gắng giơ tay đón nhận...để tìm lại....nhưng...rất xa xôi...
cơn mưa....bất chợt đến...nhẹ nhàng đi.... hay chính là quãng thời gian tớ muốn trân trọng nhất cũng dần rời xa cuộc đời của tớ.... cứ ngỡ...lớn lên sẽ hạnh phúc... sẽ bận bịu với những lo toan của cuộc đời mà quên đi mọi đau khổ...mọi trái ngang...quên đi cả niềm cô đơn...lạc lõng giữa những con người... nhưng...tất cả cũng chỉ là ý nghĩ....
Nhiều lúc... đã từng...đã từng suy tưởng 1 cách mơ hồ...lớn lên...tình yêu...tình bạn...gia đình....và học tập sẽ cuốn phăng bản thân đi... chẳng còn thời gian để mà bận tâm... chẳng còn thời gian để mà lo nghĩ... thậm chí không có lúc nào rảnh rỗi để thấy cô đơn....
vùi mình trong tình cảm....trong cuộc sống.. cứ tưởng thế là xong... nhưng chợt giật mình nhận ra.... có đôi khi....ko đau mà vẫn khóc.... có đôi lúc...chỉ kịp dừng lại để ngắm bản thân trong 1 vài giây... thế mà vẫn hiểu rằng....có lẽ...mình đang ....gánh chịu nỗi cô đơn... dường như ko màu hồng sức sống...giống cơn mưa...u sầu...ảm đạm...lạnh lùng... mưa cứ như hòa tan vào hư vô.... không tươi trẻ... không đẹp đẽ như tuổi thơ đã trải wa....
có những hoài niệm... vui.... và đọng lại cả những...kí ức buồn.... quá khứ...hiện tại..và tương lai....thật sự rất mơ hồ....xa vắng lúc nào cũng mở miệng... cố gắng cười thật tươi...
sau cơn mưa kia.... cơn mưa của những nỗi đau...cơn mưa của hồi ức...và là cả cơn mưa của 1 tương lai sắp tới... liệu cơn mưa tươi đẹp kia có làm trái tim cam? thấy cô đơn....
Nhiều khi.... muốn đứng giữa trời mưa mà hét ầm lên... muốn 1 lần thử vị ngọt của cơn mưa xen lẫn vị mặn đắng của thứ nước tên gọi là.....nước mắt... muốn thử 1 lần cô đơn thật sự để rồi không bao giờ còn phải sợ cô đơn... muốn ....muốn đối diện với sự thật hơn là chạy trốn... Nhưng can đảm không cho phép....
sau cơn mưa...có lẽ trời sẽ sáng......sau những nỗi buồn...cũng sẽ trưởng thành hơn... có thể lúc này đây... còn quá cô đơn...quá trẻ con với những suy nghĩ non nớt và bồng bột...tự thấy 1 mình là đã rất cô đơn.... nhưng... . có ai đảm bảo...ngày mai sẽ không tốt đẹp đâu....
biết...cơn mưa kia.... cầu vòng kia....
những hồi ức ngốc nghếch kia....
và cả những nỗi đau...đã từng làm tổn thương...thất vọng... sẽ có 1 ngày...gần nhất....trở nên tốt đẹp hơn.. ..
ừ.... dù bây giờ, có lẽ...đang chỉ có 1 mình....
dù bây giờ...không có ai chia sẻ...
dù thời gian...không cho phép dừng lại...và cười...thì vẫn sẽ hy vọng... ừk...! ai kấm được hy vọng chứ....
1 tương lai....sẽ có thật nhiều điều hạnh phúc... 1 tương lai sẽ chỉ có niềm vui... 1 tương lai...có 1 cô nhóc luôn biết trân trọng từng giây phút trong cuộc sống... 1 tương lai.....đẹp tươi hơn...
10/9/2010, 10:47 pm
heomoi_hm lazy member
Tiêu đề: Re: [steven blog] Mưa trong lòng
Tiêu đề: [steven blog] Mưa trong lòng
Mưa trong lòng như chính những giọt mưa đang chảy ở trong tôi,cô đơn và hiêu quạnh.Lòng cứ mãi mưa but sao má chẳng giot lệ.Có phải chăng mưa đã tan tình đã cạn và giọt nước mắt đã khô!!
11/9/2010, 8:50 pm
wait_true_luv912 spamer
Tiêu đề: Re: [steven blog] Mưa trong lòng
Tiêu đề: [steven blog] Mưa trong lòng
Seo zị? phúc đang có chiện j` bùn phải huk? Có thể nói ra đk huk?